Chiều buồn nhìn một chiếc lá rơi
Khúc nhạc tình si bổng nghẹn lời
Như nghe trong gió lời ai trách
Lắng đọng muôn chiều, nhịp buông lơi
Gió ơi sao gió thổi ngang đời
Lá vàng nhạt nắng ...Lá vàng rơi
Lấp đi những dấu chân phiền muộn
Gió cuốn đi rồi ...cả hồn tôi
Cho tôi góp nhặt lá vàng ơi
Dỉ vãng yêu thương của một thời
Lòng sao khép lại...còn nuối tiếc
Gió cuốn đi rồi...một lá rơi
Giờ đây còn lại bóng đơn côi
Như lang thang mãi giữa cuộc đời
Khi tiếng yêu xưa ...không giử trọn
Một thuở xa rồi...hỡi tình tôi
tiendung10/2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.