Đêm...
Rối sẽ qua nhanh....
Rồi sẽ tan nhanh.....
Tất cả những yêu thương và nỗi nhớ
Trong em, trong anh, nỗi xót xa
Thịt da nào, vẫn còn nồng hương cũ?
Mắt môi nào vẫn đượm lại nét son?
Bàn tay nào ôm trọn những môi hôn?
Giờ đã vắng vết đau tình rên siết ...
Đêm,
Trong em là khoảng vắng
Trong anh là cô đơn
Hạnh phúc đêm nao như vẫn hãy còn....
Giọt sương khuya, thấm vào hồn thương nhớ
Đêm,
Xin hãy là đêm cuối
Nỗi nhớ về anh, nỗi nhớ trong em....
Ngày mai kia, không còn chiếc hôn mềm
Chỉ còn lại trong em niềm...
cô độc......
Mk
Đêm
Nghe tiếng thở dài,
Tiếng côn trùng rên rỉ
Em nghe lời tình tự của gió đêm
Hồn chìm sâu vào cõi mơ...
Bờ môi khô cằn cỗi
Trong lòng nỗi nhớ xót xa
Bổng thèm hơi thở thiết tha
Ðêm
Giòng sông buồn lặng lẽ cuốn trôi,
Mây lững lờ, hờ hững,buông lơi
Nghe trong tim nỗi đau vụn vỡ
Bóng trăng khuya khuất nẻo xa mờ...
Ðêm nhìn lại mình mịt mùng theo viễn ảnh
Nơi ấy anh về chắc cũng bình yên?
Ðêm mơ thấy anh, hồn mình hoang tưởng,
Thịt da anh thơm ngát tình nồng...
Rồi đêm sẽ không còn nữa,
Không còn nữa tiếng cười nhẹ trong đêm
Không còn nữa những nụ hôn
Sâu thấm ướt môi mềm,
Ðêm phủ xuống một linh hồn
cô độc .
Tiendung
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.