Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

MÙA ĐÔNG CỦA ANH









Đ
ô
n
g

v



Nghe chớm lạnh đông về bên khung cửa
Tuyết rơi đầy phủ bóng núi mờ sương
Sao nhớ quá một bóng dáng người thương
Gìờ nơi ấy, có tên ai thầm gọi

Dáng hao gầy, đôi mắt đen mòn mỏi
Nụ hôn nồng, sưởi ấm lạnh mùa đông
Áo khoác kia lạnh giá một cõi lòng
Khăn quàng mỏng, sưởi hồng con tim nhỏ

Bông tuyết bay vương nhành cây lá cỏ
Ướt con đường, lặng lẽ bước anh qua
Mùa đông buồn ngày ấy đã đi xa
Chỉ còn gợi thiết tha trong kỷ niệm

Trái tim hồng đã bao lần xao xuyến
Nhưng thôi đành ước nguyện nhé... ly tan
Tình chúng mình từ nay thế dở dang
Sao đêm về vẫn miên man nỗi nhớ

Gíó từng cơn len vào trong hơi thở
Đông sắp về mà bóng dáng gần xa
Kỷ niệm đây sẽ có lúc nhạt nhòa
Chỉ còn lại u hoài trong giá lạnh

Tuyết chưa rơi mà nỗi buồn canh cánh
Bếp lửa hồng không ấm nổi con tim
Dõi mắt xa như ta mãi đi tìm
Chim di trú đã bay về miền nắng ấm

-  Tiendung







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.