Anh vẫn đợi bốn mùa trong hiu quạnh Cõi lòng hoang lạc lối đếm thời gian Từng chiếc lá rơi ngập ngừng tan nát Ta xa nhau... Ai nhuộm giấc mơ vàng...? Em chới với bên dòng đời cuồng vội Nhạt màu son ... khi nắng Hạ xôn xao Nhành hoa tím trao nhau lời tình ngỏ Rụng tả tơi... trong gió nắng hôm nào...! Và cứ thế mỗi mùa cây thay lá Nỗi sầu dâng vây kín ... buổi hoàng hôn Hai lối rẽ... hai nẻo đường xuôi ngược Phủ rêu phong se lạnh cả tâm hồn .... kimle Ta mãi đợi bốn mùa trong thương nhớ Nắng hanh vàng thêm lạc lối chân quen Ngõ xưa đây xơ xác lá khô vàng Cho kỷ niệm dâng tràn theo năm tháng Có khi nào em nhớ về dĩ vãng Từng lời thơ ru một khối tình câm Đã trao nhau bao hương lửa mặn nồng Giờ đánh mất khi Thu vừa chớm lạnh Nhạt màu son khi bờ môi hiu quạnh Nổi sầu dâng vây kín...buổi hoàng hôn Ngõ quen xưa giờ bóng vắng im lìm Hai lối rẽ...ta không cùng chung bước tiendung |
Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013
HAI LỐI RẼ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.