Mưa rơi... Đêm mưa quá lạnh lùng Ta quên mất ngại ngùng Hạt bụi mưa phủ xuống hồn hoang Cho ướt lạnh xác thân tàn Cho giá buốt một bờ môi... Khô cằn cổi. .......Mưa đêm....... Tiếng lặng thầm bước chân quen Ngở ai về mang hơi ấm con tim Ta xiết chặt cõi hoang trong thương nhớ Mái tóc nào rủ đưới mưa đêm Ánh mắt nào lạc dấu thời gian... ...Không chờ đợi....
Mưa ơi.....
Để bây giờ ta biết...... Mãi sau này hối tiếc..... Mưa đã phai nhòa ...... Trên dấu vết lang thang...... Đêm cũng phủ mờ...... Một ngõ tối đi hoang..... Mưa ....hay là ? Giọt lệ đắng trên môi.... Để đôi tay hững hờ .... Buông rớt một tình thơ... Phải không người ? Đêm......Mưa.......
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.