Thu buồn đang nhặt là vàng rơi
Sao Đông vội vã đến bên đời
Thoảng nghe trong gió hơi se lạnh
Ta bảo Thu kia quá ngậm ngùi
Thu buồn khóe mắt lệ rơi rơi
Lá rụng dưới chân gió cuốn rồi
Làm sao dấu nổi đau phiền muộn ?
Đông hỡi ! sao Đông... chẵng giữ lời.
TienDung
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.