(Gởi tặng anh trai – Tiến Dũng) Nơi đất khách đông về anh có lạnh? Tuyết rơi đầy phủ trắng lối anh qua Chốn phương xa anh có nhớ quê nhà? Anh bỏ lại sau lưng miền kí ức. Mối tình đầu giữa cuộc đời hư thực Anh chôn vùi theo năm tháng phôi phai Đêm cô đơn anh bước trên đường dài Hồn lơ đãng xuôi theo chiều nỗi nhớ. Mùa đông về quê người nghe vụn vỡ Hạnh phúc nào không chung lối anh đi Tình yêu đầu chẳng còn những diệu kì Đông rét mướt sao nghe chừng tê tái. Anh ra đi bỏ tình yêu ở lại Mối tình đầu của một thưở đam mê Kỉ niệm yêu thương nhớ con đường về Mùa lúa chín trên cánh đồng xanh ngát. Giờ nơi nao nhìn mưa hoài nặng hạt Có chạnh lòng nhớ lại chốn quê xưa? Hàng cây xanh chỉ còn chiếc lá thừa Đang đơn độc giữa mùa đông lạnh giá. Có khi nào bước trên đường vội vã Se sắt lòng cô quạnh giữa trời đêm? Thì mong anh một giấc mộng êm đềm Cho năm tháng thôi không còn đơn độc…!!! HOA HỒNG TÌNH YÊU Chốn nơi xa,Anh vẩn hoài trông ngóng Nơi quê nghéo có bóng dáng người thương Kỷ niệm xưa giờ khuất cuối nẻo đường Nhưng lối củ không mờ trong ký ức Tiếng hát xưa vẩn còn trong tiềm thức Sao chạnh lòng người viển xứ tha hương Đông đã về,gió cũng mịt mờ sương Làm giá lạnh một tâm hồn cô quạnh Chân bước đi bao năm rồi phiêu dạt Vẩn không nhoà một khúc hát tình xa Thuở ban đầu còn lưu mãi trong ta Dấu yêu đó ,bây giờ là kỷ niệm Ngóng cố hương cõi lòng còn kưu luyến Hẹn ngày về ấm lại với mùa xuân tiendung Gió đông về sao gợn chút bâng khuâng Nơi viễn xứ ấm lòng người ở lại Tuyết rơi đầy trắng con đường tê tái Vẫn ngọt ngào hạnh phúc đến bên anh... HHTY . . |
Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012
CÔ ĐỘC
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.