Có nhửng lúc chiều buồn trên phố nhỏ Chợt nghe lòng vời vợi nhớ, cô đơn Bước bơ vơ trong đêm tối chập chờn Nghe chua xót dâng lên niềm nhung nhớ Với cuộc tình lần đầu nhiều bở ngở Xin cuối đầu chấp nhận lấy đau thương Để xoá đi bao kỹ niệm vấn vương . Còn đọng lại trên bờ môi luyến tiếc Nhớ nhiều lắm nên giờ đây em viết. Với tiếng lòng tha thiết của con tim Ôm nhung nhớ,em thức trắng từng đêm Vì người hỡi Em đã yêu rồi đó. Yêu lặng lẻ trên ngọn đồi nhung nhớ. Tháng ngày qua,em không ngây thơ nữa Sao bây giờ còn vương vấn tình anh Để đêm đêm khi trăng chiếu qua mành Em lạc bút viết tên Anh trên giấy Chốn nơi xa vô tình Anh đâu thấy Có một người con gái gọi thầm tên Khi bờ vai phủ kín mái tóc mềm Giữa đêm lạnh ,em run mình trong nổi nhớ… tiendung . . |
Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012
TÌNH NGỠ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.