Nha trang đây! nơi cuộc tình đã mất Là vết sâu, ray rứt đáy hồn tôi Là nỗi đau khi hạnh phúc phai phôi Là nỗi nhớ của những ngày yêu cũ.... Nha trang ơi, biển vẫn còn quyến rủ Thuở ngày xưa hai đứa ngắm trời xa Ước mơ hoa, hạnh phúc khó nhạt nhòa Nghe sóng hát , lời thì thầm của biển Một tình yêu tưởng chừng như bất biến Bổng một ngày vụt rời khỏi tầm tay Em ra đi để nhung nhớ vơi đầy, Anh đứng lại vẫn bên bờ biển vắng.... Lắng lòng nghe biển thầm thì xa vắng Nhạc chung tình muôn thuở sẽ chẳng phai Tiếng đàn anh hòa giọng hát ngất ngây Ru anh ngủ những đêm dài mộng mị Cánh thiệp hồng, đưa em rời giấc mộng Thắm hoa tình, em bước vội sang ngang Để lại anh cùng duyên phận ngỡ ngàng Ôm tiếc nuối, gởi theo dòng biển mặn... Đàn anh vang, giờ bổng thêm trầm lặng Vắng em rồi ai hát khúc tình ca? Đàn ngân xa, lỗi nhịp giống tình ta Dây đàn đứt, duyên tình ta cũng đoạn Và từ đấy, hát giọng buồn ray dứt Khúc nhạc lòng muôn thuở vẫn còn mang Trái tim anh đã lạnh với thời gian Đàn không gãy, tiếng lòng thôi không hát.... Ngày em xa, cả một trời tan tác Giọt tình buồn anh giữ lại nghìn năm Theo thời gian nằm sâu kín đáy lòng Là tất cả niềm yêu cùng nỗi nhớ.... Thơ một người . . |
Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012
NHA TRANG_CUỘC TÌNH ĐÃ MẤT
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.