Chỉ còn ta trong đêm buồn quạnh vắng Người đi rồi quên mất kỷ niệm xưa Khi tình yêu như cơn gió trái mùa Cuốn hạt mưa xoay tròn trong gió bụi Giữa cuộc đời ta cô đơn hờn tủi Người đi rồi có còn nhớ ta chăng? Trời lập đông cố vướng nổi buâng khuâng Trong sương khói bông tuyết kia lạnh lẽo Người đi rồi trên con đường vạn nẻo Biết đâu tìm một dáng củ hình xưa Cuối con đường mình ta bước trong mưa Ôm tiếc nuối một mối tình vụn vở Xuân đã về mà lòng ta cứ ngỡ Vẩn lạc loài trong giá rét đầu đông Người ra đi ta chết một cõi lòng Thôi đứng lại,tình yêu ơi...từ giả Giữa dòng đời từ nay chia đôi ngã Người đi rồi,ta còn lại hư không Ta cô đơn như bông tuyết giữa đồng Lơ lửng mãi để rồi tan trong nắng tiendung . . . | . .
Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012
NGƯỜI ĐI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.