Anh là đại dương Gởi gió về nguồn Mang nghìn nổi nhớ Giọt mưa anh mát trong tình em đó Cho hạt ươm mầm nẩy nở một chồi xuân Như tình ta theo ngày tháng tươi xanh Dù cách biệt vẩn muôn trùng nổi nhớ Nhưng giờ đây Trái tim hồng vẩn còn đang bở ngở Chưa trọn niềm mật ngọt của tình yêu Chợt quay lưng khi bóng đổ về chiều Thu đi mất còn lại đây lá rụng Để xa xăm một bóng ai đang đứng Gíó giao mùa mang hơi lạnh mùa đông Lác đác rơi ,một bông tuyết giữa đồng Làm hiu quạnh,cõi lòng người lử thứ Đám mây kia cách ngăn tình viển xứ Phủ đường về ,cô lẽ bước người đi Rồi mai đây ngẫm lại tuổi xuân thì Tiếc hay chăng,cánh chim bằng đã mõi Vì thời gian không bao giờ đứng đợi Con sông dài cuốn mất kỷ niệm yêu Tiendung . . |
Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012
GỞI GIÓ VỀ NGUỒN
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.