MƯA SÀI GÒN
Trời mùa hạ bổng mưa đêm bất chợt
Mưa Sài Gòn, tha thiết nhớ, ai ơi
Tí tách nghe, bao nhung nhớ một thời
Từng giọt lệ , em đan thành kỷ niệm
Trong mưa đêm, con tim này chết lịm
Người hởi người, ai là kẻ đến sau?
Đến rồi đi, để lại những giọt sầu
Mưa Sài Gòn, hay bóng hình anh trong đó
Tiendung
. .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.